Bản văn Ông Hoàng Bảy Bảo Hà bản 1
Gió nam thoảng hương bay ngào ngạt
Bóng ác tà đã gác non tây
Trăng in mặt nước vơi đầy
Bảo Hà có tích xưa nay còn truyền
Quan Hoàng Bảy trấn miền Bắc địa
Hợp binh hùng lục thuỷ Thao Giang
Quân cơ mưu lược luận bàn
Doang trung thường có hai hoàng vào ra
Quan Hoàng Bẩy Bảo Hà chính vị
Cùng tướng công đệ nhị Hoàng Hai
Can qua dâu bể biến dời
Anh hùng xưa đã ra người cung tiên
Nhớ công đức lập đền phụng sự
Thổ, Mán, Nùng tiên nữ dâng hoa
Thú vui điếu khách bàn trà
Phong lưu thuốc cống Bảo Hà dâng ông
Hoàng hoa tửu khăn hồng gối xếp
Ngự tính tình phong nguyệt hoạ ca
Nhắn ai lên đất Bảo Hà
Nếm mùi phong nguyệt ấy là thần tiên
Cõi Bắc địa còn truyền cổ tích
Quan Bảo Hà thực đích trung quân
Sinh thời làm tướng trung thần
Tấc lòng yêu nước thương dân hãy còn
Dẫu bể cạn non mòn cũng quyết
Thử ra tài cho biết oai danh
Bao phen lẫm liệt tung hoành
Định an xã tắc đề binh cõi ngoài
Đất Lào Cai là nơi dụng võ
Quyết ra tay đội ngũ tiến công
Biên cương súng nổ đùng đùng
Sa trường sương núi máu sông chẳng nề
Đem quân về Thất Khê phòng thủ
Đền Bảo Hà lạc thú huê viên
Mãn tuần chiếu hạc hồi thiên
Tấm thân thoát lánh nghiệp duyên cõi trần
Bỗng một trận sầu vân ám kết
Hiện chân hình dạo Bắc hết Nam
Vui cùng nước biếc trăng ngàn
Tốt tươi quả lạ trăng vàng đìu hiu
Độ dân xã ngày Nghiêu tháng Thuấn
Cõi Việt Nam Bắc trấn oai danh
Từ bi cải dữ làm lành
Chọn người nữ tú nam thanh chấm đồng
Kẻ xuôi ngược dưới sông trên bộ
Ai khẩn cầu tế độ thì qua
Hoàng về trắc giáng điện toà
Hộ trì đệ tử vinh hoa thọ trường.
Bản văn Ông Hoàng Bảy Bảo Hà bản 2
Ai lên Trái Hút Bảo Hà
Đền thờ ông Bảy ấy là cảnh tiên
Trước cửa đền thiên nhiên tạo dựng
Núi xếp tầng vách đứng cheo leo
Suối trong uốn lượn qua đèo
Sông sâu nước chảy thác reo quanh đồi
Đất Lào Cai chung linh dục tú
Huyện Bảo Yên mọi thú mọi xinh
Quan Bảy Hoàng tối tú anh linh
Sử xanh ghi chép lưu danh muôn đời
Khắp muôn nơi ơn nhờ đức cả
Vâng mệnh trời giáng hạ trần gian
Quan Hoàng vâng lệnh thiên nhan
Bách tiên chư tướng tiễn Hoàng xuất cung
Năm Cảnh Hưng hậu Lê lưu tích
Giặc Bắc phương đạo nghịch bất dung
Quan Bảy Hoàng đội lệnh tiên phong
Khởi binh dẹp loạn lên công hàng đầu
Vùng Quy Hóa ai hầu dễ biết
Châu Văn Bàn lập địa thành sơn
Gió mưa trăm trận chẳng sờn
Mưu cao kế hiểm biết hơn liệu đường
Gương trung chính cương thường hiếu nghĩa
Định thiên cơ trận địa chẳng sai
Thất nguyệt, chính nhật, nhật lai
Điện minh phụng bệ long ngai hiển thần
Nổi một trận phong vân gió thét
Mới hiển thần khắp hết đâu đâu
Bốn phương nam bắc khẩn cầu
Bảo Hà thắng tích nhiệm mầu còn ghi
Quan Hoàng Bảy độ trì ban phước
Thượng đẳng thần đã được sắc phong
Quyền cai tam phủ công đồng
Quyền Hoàng cai quản thanh đồng bốn phương
Khi nhàn hạ bàn đèn điếu thuốc
Chén rượu quỳnh càng chuốc càng say
Trà sen trà cúc thơm bay
Ô Long tiên tửu vơi đầy đầy vơi
Nay đệ tử văn mời giáng hạ
Thỉnh đức Hoàng xa giá ngự lên
Hoàng về trắc giáng bản đền
Khuông phù đệ tử thiên niên thọ trường.
Bản văn Ông Hoàng Bảy Bảo Hà bản 3
Khi vui hiến tửu nhậm trà
Ô long nha phiến yên hà rất sang
Diên tẩu thiết nhĩ đồng đen
Khay tầm hổ phách lạng nguyên vàng mười
Đầu xe bít ngọc tam khôi
Tiêm vàng móc bạc có chuôi bằng ngà
Khay tầm giát những vàng hoa
Chụp đèn ngọc thạch in hoa tứ bình
Hộp trầu ông khảm tứ linh
Bên trong long phượng đua tranh đôi đầu
Thuốc răm chính cống bên tàu
Mười hai tiên nữ tiêm hầu Hoàng xơi
Khói bay ngát bốn phương trời
Hút dăm ba điếu ngự vui thanh nhàn
Cô dâng nghiên mực bằng vàng
Cô dâng bút ngọc Quan Hoàng đề thơ
Thơ phú trong văn ông Bảy
phú:
Trần ai tri kỷ
Khách tài tình hồ dễ mấy ai hay
Cõi nhân sinh ba vạn sáu ngàn ngày
Say cũng luỵ không say thời cũng tục
Khoảng trời đất dọc ngang ngang dọc
Nợ tang bồng vay trả trả vay
Trái càn khôn hun đúc vững bền tay
Kho vô tận không xoay mà vẫn đủ
Giáo trăm trận xông pha ngoài huyệt hổ
Khách tài tình còn nợ thú phong lưu
Bóng hoa đăng soi tỏ mặt anh hào
Dẫu khanh tướng cũng siêu siêu mùi thế vị
Ai đã biết trần ai tri kỉ
Có hay lòng tráng sĩ lúc đêm xuân
Sáo vi vu gió đục mây vần
Cho bõ lúc tang bồng non với nước
Gió xuân thổi hương bay ngào ngạt
Vẳng cung đàn khúc hát gợi hồn xuân
Tài tình hỡi khách thi nhân
Vậy có thơ rằng:
Trù hoạch quân cơ tạm đắc nhàn
Nung gan thành sắt luyện tiên đan
Vi vu sáo trúc trời mây khói
Kỳ cục thâu canh đất nổi hoàng
Tuệ nhật sáng soi lòng dũng kiệt
Cương thường nặng gánh dạ sắt son
Ấy mùi phong nguyệt là thế thế
Giục ả phù dung Cuốc gọi hồn
Nẩy kiều:
Đượm mùi phong nguyệt nước non non
Đê mê quốc tuý quốc hồn xưa nay
Phù dung hồn hiện đau đây
Dường như ngọn cỏ cành cây la đà
Hay còn đắm nguyệt say hoa
Mau ra tiêm thuốc pha trà Quan Hoàng Bảy xơi
Ông bảy là:
Con Vua Thượng Đế Đức Vua cha
Giáng tại sơn lâm trấn Bảo Hà
Diện mạo hồng hào tươi vẻ ngọc
Dung nghi tươi tốt khác nào hoa
Khi vui cung kiếm khi đàn hát
Nhã thú nhã yên lúc ẩm trà
Say thơ say phú say câu hát
Say nợ tang bồng tỉnh lại say
Say tình non nước câu kim cổ
Say với non sông chuyện tháng ngày
Khách trần hồ dễ ai hay
Tang bồng hồ thỉ hẹn ngày vinh hoa
Tuyết trắng trăng trong, hoa thơm gió mát
Mượn cung đàn câu hát, diễn hồn thơ
Man mác không gian, hương đưa khói toả
Chí tang bồng muôn ngả khắp mọi nơi
Trong vũ trụ rộng không thế giới
Giấc mơ màng cõi ấy bồng lai
Cảnh u nhàn tùng cúc trúc mai
Nơi tĩnh mịch thú riêng người biết thú
Nâng chén rượu ngâm câu thơ cổ
Phải chăng hồn Lý, Đỗ còn đây
Rượu bồ đào, nhấp cạn chưa say
Trà long tỉnh, hương bay thoang thoảng
Hát nhịp một:
Nhắn ai lên đất Bảo Hà
Nếm mùi phong nguyệt đó là cảnh tiên
Hỏi rằng mới gặp đào nguyên
Yên hà mới gặp cảnh tiên nơi phàm trần
Cỏ cây hoa lá tần ngần
Hoa đào năm ngoái mười phần kém xa
Phàm trần phút gặp người tiên
Lạ thay Lưu, Nguyễn cũng duyên tình cờ
Cung trăng ai hẹn bao giờ
Vì đường đi hái thuốc tình cờ gặp tiên
Lâng lâng rũ sạch ba nghìn
Một ngày đệ tử cũng duyên nợ nhiều
Giang tay mở khoá động đào
Rẽ mây cho tỏ lối vào Bảo Hà Sơn
Non xanh ai đúc nên bầu
Trần gian ai dễ được hầu mà theo
Xanh xanh toà đá phủ rêu
Ai người có phúc được theo Ông Bảy Bảo Hà.